Tổng số lượt xem trang

28/6/13

Dại...


Dại...
Trường Phi Bảo

Anh đi cưới vợ sang giàu
Có gì phải tiếc một màu hoa phai
Cũng là phận gái như ai
Mà sao duyên hẩm phận này lẻ loi

Dưới cầu nước chảy tình trôi
Quê mùa em đứng đợi rồi em mong
Được tin sét đánh ngang lòng
Người em yêu đã là chồng hôm qua

Ờ thì ngần ấy xót xa
Tội em nghèo quá thôi mà trách chi
Muốn quên thề hẹn khắc ghi
Tim yêu dại dột luỵ bi mỗi mình.

29/06/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét