Ru Lòng Đắng Cay
Trường Phi Bảo
Người còn trách phận than thân
(Thương tôi ngày đó phân vân tới giờ)
Không đành..., nhưng phải ngó lơ,
Hẹn thề chi nửa thêm ngơ ngẩn sầu.
Lòng nào có hứa gì đâu,
Dở dang lỗi cả nhịp cầu tình chung!
Tại người thuở ấy môi rung,
Tại tôi bẽn lẽn ngại ngùng quá thôi
Nên lời yêu mãi xa xôi,
Duyên tan, tình biệt... muộn rồi biết không???
Đêm đêm dỗ giấc bên chồng
Mà nghe nước mắt ru lòng đắng cay.
02/05/2013
Trường Phi Bảo
Người còn trách phận than thân
(Thương tôi ngày đó phân vân tới giờ)
Không đành..., nhưng phải ngó lơ,
Hẹn thề chi nửa thêm ngơ ngẩn sầu.
Lòng nào có hứa gì đâu,
Dở dang lỗi cả nhịp cầu tình chung!
Tại người thuở ấy môi rung,
Tại tôi bẽn lẽn ngại ngùng quá thôi
Nên lời yêu mãi xa xôi,
Duyên tan, tình biệt... muộn rồi biết không???
Đêm đêm dỗ giấc bên chồng
Mà nghe nước mắt ru lòng đắng cay.
02/05/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét