Khúc Du Tình
Trường Phi Bảo
Phiêu diêu một bóng mờ hư ảo
Cây gió ngoài hiên khẽ thì thào
Ai đợi ai chờ mưa lệ ráo
Cho hồn mây lạc, mắt xanh xao
Có phải lệ này anh xót tôi?
Hoa đương nồng thắm, đã rụng rồi!
Quang gánh đời mang chưa đủ nặng
Áo mỏng đường mơ, nẻo xa xôi
Thượng đế trao thân đôi cánh tiên
Rũ bỏ trần gian lắm muộn phiền
Tình ái muôn đời... thôi che đậy
Để xác trầm thơm giấc thơ ngây
Tôi bay lờ lững mấy tầng không
Lá rớt cành đau, tiếc trong lòng
Thương ai khải khúc du tình mộng
Bồi hồi trăng uốn nửa vành cong
Mỏi cánh tìm về thoáng bâng khuâng
Nhầm tưởng hồn đau luyến mộ phần
Cung tơ đã dứt, đêm sầu lắng
Chẳng tiếc gì đâu chuyện thế nhân.
29/05/2013
Trường Phi Bảo
Phiêu diêu một bóng mờ hư ảo
Cây gió ngoài hiên khẽ thì thào
Ai đợi ai chờ mưa lệ ráo
Cho hồn mây lạc, mắt xanh xao
Có phải lệ này anh xót tôi?
Hoa đương nồng thắm, đã rụng rồi!
Quang gánh đời mang chưa đủ nặng
Áo mỏng đường mơ, nẻo xa xôi
Thượng đế trao thân đôi cánh tiên
Rũ bỏ trần gian lắm muộn phiền
Tình ái muôn đời... thôi che đậy
Để xác trầm thơm giấc thơ ngây
Tôi bay lờ lững mấy tầng không
Lá rớt cành đau, tiếc trong lòng
Thương ai khải khúc du tình mộng
Bồi hồi trăng uốn nửa vành cong
Mỏi cánh tìm về thoáng bâng khuâng
Nhầm tưởng hồn đau luyến mộ phần
Cung tơ đã dứt, đêm sầu lắng
Chẳng tiếc gì đâu chuyện thế nhân.
29/05/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét