Không Đề
Người Thuở Ấy - Kinh Quốc -
Thi Hoàng
-
Giáng Hương -
Trường Phi Bảo

Xin đừng để tuổi xuân qua
Tình đầy thương mến ai đà dễ quên
Lối xưa kỷ niệm êm đềm
Cây đa, bến nước trải triền cỏ tơ…

Nhớ ai, ai nhớ, ai chờ?
Bến quê thoáng một bóng đò rẽ ngang
Kể như gặp gỡ giữa đàng
Tơ tình đừng níu nhỡ nhàng cho nhau

Tơ tình dứt đứt thật đau
Nhỡ nhàng chi để cho sầu mắt ai
Cầm bằng nước đổ lá khoai
Cớ chi vướng víu để hoài ngẩn ngơ.

Lời rằng xa, ý thật gần
Lá khoai xanh, ruột trắng ngần...
Em ơi!!!
Mưa người lạnh nhạt tuột trôi
Mưa anh mát đất...ấm đời... yêu em

Thủy triều rút mãi chẳng lên
Trăng đi đâu để lặng đen cát vàng
Em buồn nhìn sóng lang thang
Cánh buồm bỏ gió… anh càng xa em?

Ngẩn ngơ trước biển đêm đêm
Em chờ anh gửi nỗi niềm bờ xa
Nhớ không lối nhỏ hai ta
Bao đêm dạo bước trăng xoà đậu vai

Anh thầm gửi gió bên tai
Thuyền xa vượt sóng một mai anh về
Nhớ sao lối nhỏ đam mê
Ấm tay em… Ánh trăng thề long lanh

Nhỡ mà tình thoáng mong manh
Em sang đò mới duyên anh lỡ bồi
Câu thề ai xoá ai bôi
Lời yêu tan tác buồn trôi theo dòng

17/05/2013