Buồn Muôn Thu
Trường Phi Bảo
Anh xưa, nay của người ta
Riêng em trọn kiếp khó là cuả ai
Hết thương đêm, lại nhớ ngày
Phần hồn đã lạc, xác này đã nhơ
Đời em không bến, không bờ
Tình tan mà mộng tới giờ chửa tan
Sao hoài khắc khoải, đa mang
Cho vần thơ muộn thở than với lòng
Niềm riêng năm tháng chất chồng
Vẫn con nước lớn, vẫn dòng sông sâu
Vẫn loay hoay những khổ sầu
Vẫn chưa thoát khỏi biển dâu phận mình
Chỉ mong mài được đức tin
Đem về khâu vá mảnh tình bi thương
Từ khi lối biết chia đường
Anh theo tình mới, em buồn muôn thu.
22/01/2013
Trường Phi Bảo
Anh xưa, nay của người ta
Riêng em trọn kiếp khó là cuả ai
Hết thương đêm, lại nhớ ngày
Phần hồn đã lạc, xác này đã nhơ
Đời em không bến, không bờ
Tình tan mà mộng tới giờ chửa tan
Sao hoài khắc khoải, đa mang
Cho vần thơ muộn thở than với lòng
Niềm riêng năm tháng chất chồng
Vẫn con nước lớn, vẫn dòng sông sâu
Vẫn loay hoay những khổ sầu
Vẫn chưa thoát khỏi biển dâu phận mình
Chỉ mong mài được đức tin
Đem về khâu vá mảnh tình bi thương
Từ khi lối biết chia đường
Anh theo tình mới, em buồn muôn thu.
22/01/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét