Quán Vắng
Trường Phi Bảo
Quán vắng, mình ngồi yên ắng
Ngõ hồn cảm chút cô liêu
Nhấm nháp giọt cà phê đắng
Đợi ai? mà mỏi mắt chiều.
Một thời như là cổ tích
Xa rồi ơi... những giấc mơ
Vẫn giọng em cười khúc khích
Quán quen có mỗi anh chờ
Cà phê khuấy thêm chút sữa
Tình đầu không nắng thì mưa
Cháy lòng khoảng trời hoa lửa
Thẹn thùng nhớ nụ hôn xưa
Lỗi hẹn không về quán cũ
Nghe đâu tình vẫn ghé ngang
Bãi trường ai vào quân ngũ
Nhà ai đám cưới rộn ràng
Mười năm quán giờ đổi khác
Thời gian chừ lãng quên rồi
Người quen nay thành người lạ
Mình ngồi bói cánh hoa rơi.
25/12/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét