Vần Thơ Lưu Lạc
Trường Phi Bảo
Vái trời lục bát tròn câu
Cho thiên thu nối nhịp cầu tình yêu
Mắt thôi ngóng cánh nhạn chiều
Môi thôi gọi bạn buồn hiu một mình
Vần thơ lưu lạc với tình
Trăm năm ngỡ tưởng phai hình bóng xưa
Ngờ đâu bến cũ đò đưa
Dòng trong, dòng đục, nắng mưa dòng đời.
Thời gian vật đổi sao dời
Bể dâu rồi lại ru hời bể dâu
Người về khâu vá tình đầu
Đễ không ai phải qua cầu đắng cay
Thơ chừ nửa tỉnh nửa say
Trăng rơi thảng thốt đợi ngày nắng lên.
07/10/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét