Tổng số lượt xem trang

30/12/11

Chờ Em

Chờ Em

Trường Phi!

bát ngát nơi nao?
Để cho mưa đá
trút vào Thành Loa

Bờ run

ruộng cóng tê nhà
Chân què lưng gẫy
mắt sa mấy hàng

Sóng hồ Ngọc Tỉnh

thở than!
Hương hơi lạnh buốt
bẽ bàng gối tơ

Dòng xưa

khắc khoải từng giờ
Bến nghèo xơ xác
thẫn thờ chiều đông

Em đi!

ve vuốt nắng hồng
Em đi!
mây gió tang bồng nụ xuân

Trời Tây

bùa ngải phù vân
Sao sa đất nghẹn
ngọn tầm tuột tay

Cầu Giời!

em tỉnh cơn say
Để câu lục bát
sớm nay chợt hồng

Thuyền anh

cột bến ngóng trông
Xe hoa võng lọng
rượu nồng...chờ em...

Nguyễn Đăng Thuyết


Đánh Thức Nỗi Buồn
Trường Phi Bảo


Nguyễn Đăng

gởi ngọn gió thơ
Thuyết là danh tục
trọ nhờ chốn đâu?

Thành Loa

nghe tiếng đã lâu
Tích xưa truyền lại
ngàn câu sử tình

Duyên nào

cột chặt đôi mình
Chưa từng ghé bến
thăm tình mắt môi

Sao lòng như lửa

bồi hồi
Tim như nổi trống
đứng ngồi không yên

Anh xa mộng,

mộng hão huyền
Anh xa em,
em ngoan hiền nhớ mong.

Bờ hồ Ngọc Tỉnh

thương trông
Biết người thơ vẫn
mặn nồng với thơ

Lạy trời

cứu chuộc giấc mơ
Khổ câu Lục Bát
làm ngơ ngẩn hồn

Trao ban mai ngọt nụ hôn

Thơ anh đánh thức nỗi buồn quanh em.

30/12/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét