Tổng số lượt xem trang

24/5/07

RIÊNG MÌNH QUẠNH HIU



Riêng mình quạnh hiu
Trường Phi Bảo


Em nào dám trách hờn ai,
Chẳng qua con tạo lắt lay tình người.
Vầng trăng mộng vỡ tan rồi,
Nói chi thề thốt, với lời yêu thương.


Yêu nhau chẳng đặng... thì buông,
Khi xa nhau chớ để buồn trao nhau.
Dù lòng quá đổi đớn đau,
Dù mình sai hẹn trầu cau cũng đành.


Cũng đành quên sạch sành sanh
Cũng đành quên hết nhé anh một thời... 
Vầng trăng mộng vỡ tan rồi,
Hương xưa theo gió cuối trời xa bay.


Em nào dám trách hờn ai,
Yêu nhau chẳng đặng..., thương hoài ích chi.
Bụi hồng chắn lối anh đi,
Nhưng không mở lối vu quy một lần.


Ngậm ngùi tiếc nửa vầng trăng,
Ai xây nên những cách ngăn tội tình.
Ngày nao như bóng với hình,
Ngày sau chỉ bóng riêng mình quạnh hiu.

24/05/2007

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét