Thơ từ đó
Trường Phi Bảo
(Cho một thời "Yêu" nháp)
Ngày nắn nót bao dòng thơ luyến ái
Em tập tành mơ ước chuyện yêu đương
Có chàng trai vừa lạc chốn tình trường
Một ngày nọ phải lòng cô thi sĩ.
Thơ từ đó đoan trang và ủy mị
Em dịu dàng trong ý nghĩ giản đơn
Thơ từ đó như ảo mộng chập chờn
Và anh là... cả đại dương cảm xúc.
Khi bên nhau thơ tràn đầy hạnh phúc
Lúc nhớ thương thi hứng cũng tìm về
Thơ từ đó tím cả một cơn mê
Sợ choàng tỉnh lệ dầm dề chăn gối.
Đời thi nhân người ta thường hay nói
Nghiệp trắng tay mà nghề lắm nhọc nhằn
Yêu thi sĩ chỉ làm khổ bản thân
Đừng đắm đuối với nhạc vần tha thiết.
Là thi sĩ nhạy cảm thôi phải biết
Hay ghen tuông, vốn dĩ rất vực ngờ
Yêu thi sĩ anh chỉ có dại khờ
Thơ nồng hậu hóa bến bờ độ lượng.
Thơ từ đó chắp thêm nhiều hoang tưởng
Em thả vần, gieo ý một chiều say
Có chàng trai vừa lỗi hẹn tối nay
Thơ từ đó nhiều đêm dài khắc khoải.
Cô thi sĩ nghe hồn mình trống trải
Mang thơ buồn rải khắp chốn nhân gian
Tình yêu đẹp sau những chuyện lỡ làng
Trăm năm nữa ai biết thơ còn khóc.
22/04/2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét