Tổng số lượt xem trang

7/11/05

HOA TIM



Hoa tim
Trường Phi Bảo

Tình xưa nghĩa cũ qua sông
Tim người vỡ, sắc hoa lòng tôi đau
Một người lỗi hẹn thu nào
Mà bao thu khác nghẹn ngào tình duyên

Chồng tôi chẳng để tôi yên
Hình anh tôi giữ mà điên với tình
Gia nghiêm buộc phải lặng thinh
Câm - câm, nín - nín một mình xót xa

Người nghệ sĩ tặng cánh hoa
Là hoa tim vỡ, tình ta khó thành
Thuở trước nào hiểu ý anh
Tưởng hoa đẹp mới ép nhanh vào hồn

Ai ngờ gió bụi hoàng hôn
Tiễn người đi bến cát cồn chơi vơi
Người đi biệt dạng chân trời
Mưa rơi hoa rụng tơi bời sắc thu

Tôi ôm nỗi nhớ, cho dù...
Ngày sau người vẫn mịt mù cánh chim
Ngày kia đơn lạnh nỗi niềm
Tình trinh nữ tựa hoa tim úa màu

Người không về, cớ vì sao...?
Tôi ngơ ngác, tôi ra vào ngẩn ngơ
Một mùa thu lại bơ vơ
Bỗng ai trao mối tình hờ vắt vai

Tôi theo chồng phụ tình ai
Hay ai tình phụ mà quay quắt buồn
Dằn lòng chớ giận người thương
Hoa tim vỡ cho rối đường tơ yêu

Người ơi, tôi khóc trăm chiều...

07/11/2005

26/3/05

BÊN CHỒNG




Bên chồng
Trường Phi Bảo


Bên chồng em vẫn cứ tơ vương
Không đặng yêu nhau chớ chung đường
Anh về xin cứ se duyên thắm
Cùng cô gái khác mộng sắc hương.


Bên chồng em sống những trống không
Không tình, không nghĩa, không mặn nồng
Ân ái cũng chỉ là mây gió
Mà nhớ tới anh xót cả lòng.


Bên chồng cửa rộng với lầu cao
Ngặt nổi thân em đã trót vào
Gia nghiêm lễ giáo mang ra huấn
Thiếu phụ quặn mình trở giấc đau.

 
Bên chồng... anh có hiểu cho chăng?
Hữu duyên vô nợ ví như bằng
Ba năm thề hẹn trong vô vọng
Là nát lòng nhau những đêm trăng.


Anh cứ trả thề với non sông
Chim sáo ngày xưa đã sổ lồng
Tình yêu thành sông buồn suối hận
Đêm đêm tựa cửa có người mong...! 


26/03/2005

23/3/05




Chuyến xe hoa buồn
Trường Phi Bảo

Xa cách rồi đấy anh biết không?
Xe hoa đưa tôi về nhà chồng
Bỏ lại đằng sau khung trời mộng
Và người yêu cũ lúc ngang sông.

Xe hoa chở nặng nợ tang bồng
Ba năm thề hẹn hóa hoài công
Anh về đôi ngã đời khó gặp
Lỡ bước tôi đi lệ ngàn dòng

Thôi thế là thôi, là thế thôi
Dưới giàn hoa ấy hết thật rồi
Không còn những chiều ngồi xõa tóc
Bên người yêu mơ chuyện lứa đôi

Một chuyến xe hoa chở nỗi buồn
Kỷ niệm tơ tình hẳn còn vương
Đóa hoa trinh bạch tôi cài tóc
Dâng người chồng mới nghẹn đêm trường

Tôi nuối tiếc gì chốn xa đây
Mà anh còn lưu luyến vun đầy
Hình ảnh tôi thời như sương khói
Cuộc tình xanh ai nở quệt vôi

Trời hỡi bao giờ mới dần vơi
Câu chuyện xe hoa với tình người
Bao giờ mới hết câu dang dở
Cánh hoa trong gió rụng tả tơi

Giấu mãi trong tim khối khổ sầu
Con chim bay về chốn bể dâu
Thiếu phụ như em tâm hồn héo
Tháng ngày chồng chất bao dãi dầu.

23/03/2005

3/2/05

ĐAN ÁO CHO CHỒNG




Đan áo cho chồng
Trường Phi Bảo

Thôi đừng nhắc nữa người ơi
Chuyện xưa tôi cố quên rồi... còn đâu?
Nghẹn ngào khoác áo cô dâu
Cài thêm sắc thắm lệ sầu hoen mi

Vô tư nhận lấy sầu bi
Hoang mang viễn cảnh chia ly chập chùng
Đường xa vó ngựa duỗi rong
Người vui phiêu bạc hết mong vẹn thề

Bên song đời lạnh cơn mê
Gửi mộng vào kẻ chẳng hề yêu thương
Lại bao thu nữa chán chường
Lại bao tuyệt vọng cũng dường vào đông

Đan chi chiếc áo cho chồng
Mà bao nhiêu tháng năm ròng chửa xong
(Chị em phụ nữ biết không?
Duyên tình con gái lắm sông lắm đò)

Thuở trước nào chịu đắn đo
Để giờ tình lỡ điệu hò thủy chung
Áo đan là để tương phùng
Tương phùng là để nghìn trùng cách ngăn

Vụng về mũi chỉ đêm trăng
Ti Gôn nở trắng ngoài sân nhà người
Làm sao quên được hở trời?
Sắc hoa tan tác bên đời quạnh hiu

Tôi là mái phố rong rêu
Hoang tàn vì bởi những chiều chiến chinh
Sợi len, len lõi cuộc tình
Kim đâm thảng thốt giật mình... kêu đau!

03/02/2005